Viết nhân ngày sinh nhật Thầy Phan Bá Sáu 10 tháng 9
Nhớ về tuổi học tṛ là nhớ về trường cũ với bao nhiêu điều vui buồn mà chúng ta gọi là kỷ niệm. Trong cái muôn mầu sắc của kỷ niệm đó có kỷ niệm giữa Thầy Cô, và học tṛ. Kính trọng Thầy giáo đă dậy ḿnh, Tôn Sư Trọng Đạo, vẫn là nét đẹp truyền thống của bao thế hệ học tṛ từ ngàn xưa. Trong tâm t́nh đó và cũng nhân dịp sinh nhật lần thứ 70 của Thầy Phan Bá Sáu, trang nhà nlsbaoloc.com đă cùng với Thầy dậy Lư Hoá năm nào của trường NLSBL đi ngược lại ḍng thời gian để nhớ về kỷ niệm mặc dù bây giờ Thầy đă rời trường, xa bục giảng.
Thầy được chuyển về trường NLSBL năm 1967, trên giấy tờ chính thức là 25 tuổi nhưng thật ra lúc đó Thầy đă được 30. Có ai biết được v́ chiến tranh và hoàn cảnh gia đ́nh, Thầy đă phải bỏ học liên tục 7 năm để rồi đến năm 16 tuổi Thầy mới được trở lại trường với lớp Ba. Thầy ước mơ sẽ được có cơ hội làm việc, sống với nhà trường, và học tṛ. Thầy đă sung sướng khi được về giảng dậy tại trường NLSBL nơi mà Thầy rất thích v́ học tṛ NLSBL đa dạng về mọi mặt. Cũng chính v́ sự yêu thích này nên Thầy đă gắn bó rất nhiều với trường.
Thầy sinh hoạt và tham gia vào các hoạt động trong trường nhiều hơn ai hết. Thầy sinh hoạt với Đoàn Phật Tử Vạn Hạnh, đưa học sinh đi cắm trại ở Tân Phát. Thầy đă cùng với Thầy Định, và Cô Phùng Thăng giúp học sinh hoàn tất tờ Báo Tường. Thầy lại c̣n tham gia cổ động và tổ chức văn nghệ gây qũy cứu trợ. Mặc dù Thầy không có vẻ là một thể tháo gia nhưng với tấm ḷng của người Thầy, Thầy đă tham gia vào các môn chơi thể thao của trường. Cùng với Thầy Bách làm cố vấn cho đội bóng tṛn của trường, c̣n riêng Thầy th́ đỡ đầu cho cho đội bóng tṛn Thủy-Lâm. Chưa hết , Thầy c̣n với người bạn cố vấn Phi đỡ đấu cho đội bóng rổ. Cũng chỉ v́ yêu thương học tṛ và trong vai tṛ đại diện đội bóng của trường NLSBL đi đấu giao hữu với đội bóng bên ngoài, Thầy đă bị vây giữa hai lằn lựu đạn-dao găm và dao phát. Những ai đă từng đi tham dự Đại Hội Thể Thao Vùng 2 tại Phan Rang chắc không quên được Thầy v́ Thầy là người vưà đại diện cho Tỉnh và cho Trường trong lần tranh giải đó.
Trong thời gian Thầy Khuy làm Hiệu Trưởng, Thầy đă giữ chức vụ Giám Học thay cho Thầy Châu Kim Lang được chuyển về Nha Học Vụ. Trong tấm ḷng thương yêu và gắn liền với học tṛ NLSBL, Thầy đă từ chối vai tṛ Thanh Tra tại Sở Học Chánh Lâm-Đồng để được ở lại dậy tại trường NLSBL. Rất nhiều học tṛ đă ở với Thầy, trong đó có 2 người Thầy rất muốn được gặp đó là Anh Phan Trần Lộc, và Anh Nguyễn Thành Đức. Riêng Anh Nguyễn Thành Đức đă được Thầy và Cô xem như con cháu, nên cô đă sẵn sàng hy sinh tài sản, bán tất cà ṿng vàng của ḿnh để giúp Anh Đức mua vé mày bay về Sài-G̣n khi di tản khỏi Bảo-Lộc, và anh Đức đă qua Mỹ trước ngày 30/4/75. Các Anh Chị và các bạn nào biết được anh Đức, xin chuyển lời nhắn tin này của Thầy.
Cũng xin được nói một chút về Cô, năm 1967 khi được chuyển về trường Thầy đă đính hôn với Cô gần hai năm. Cô lúc đó đang học tại Đại Học Sư Phạm Sài-G̣n. Năm 1968 Thầy kết hôn với Cô và Cô được chuyển về dậy tại trường Trung Học Lê-Lợi, và năm 1969 Cô được chuyển về trường Trung Học Bảo-Lộc.
Đă gần hơn bốn mươi năm
Cùng Thầy nhắc chuyện xưa
Đường đời trăm ngàn lối
Thầy tṛ phải chia tay.
Thế nhưng số phận của Thầy đă gắn liền với NLSBL quá nhiều, nên Thầy lại cùng với một số đồng nghiệp Bảo-Lộc ra đi trên một con tầu mục nát 9 thước và Thầy đă đến Mỹ vào ngày 30 tháng 11, năm 1983, c̣n tất cả những ngưới khác đă định cư tại Úc. Ở vào tuổi 47, và v́ có dính líu ít nhiều đến NLSBL, thầy đă xin được một việc làm tại tại pḥng Lab, công việc là lau chùi các chuồng thú như thỏ và chuột, và đây là nhửng con thú đang trong qúa tŕnh thí nghiệm nên đ̣i hỏi người chăm sóc hết sức thận trọng không được để lẫn lộn và không được để nó chết bất tử. Mặc dù dậy Hóa-Học, nhưung Thầy đă làm gíam học của trường Nông-Lâm-Súc nên ít nhiều cũng có kiến thức về thú vật nên Thầy đă mạnh dạn trả lời người phỏng vấn và kết qủa Thầy đă có việc làm. Thầy vừa làm toàn thời gian và cùng đi học ṭan thời gian. Với sức phấn đấu không ngừng, sau bốn năm, 1987 Thầy trở thành Chemist làm trong bộ phận R&D của Pfanstieh, Laboratoties Inc., và Thầy vẫn tiếp tục đến trường và đồng thời hăng cũng "train"cho Thầy trong 5 năm liền và Thầy đă trở thành một Specialist về Scale-Up, rồi sau đó thành Senior Chemist với chức vụ Supevisor ở Pilot Lab. Đến năm 1999, Thầy trở thành Scientist-4 và làm việc cho Pharmaceutical Group Thuộc Ferro Corp. Năm 2004, Thầy đă về nghĩ hưu và được hưởng tất cả quyền lợi từ tài chính đến sức khỏe nên hiện tại Thầy có cuộc sống thật an nhàn bên cạnh cô và 4 người con, 2 trai, 2 gái , và 6 cháu nội ngoại. Những thú vui hiện tại của Thầy bây giờ, làm vườn vui chơi với cháu, chơi với computer, và chuyện tṛ hàng ngày với bạn bè. Ngoài ra Thầy cũng thường hay đi du lịch đó đây.
Về những kỷ niệm với trường NLSBL, Thầy có qúa nhiều kỷ niệm và với Thầy đă là kỷ niệm th́ đều đẹp cả. Thầy đă viết lại một kỷ niệm mà chắc Thầy cũng ch́ v́ thương học tṛ nên không quản ngại bất cứ việc ǵ để bảo vệ học tṛ của ḿnh. Chuyện kể lại, một học sinh đi chơi bên ngoài trường về ban đêm đă bị nhân dân tự vệ chận đánh chết ngất gần nhà máy nước khỏang 11-12 giờ đêm và khi Thầy được học sinh cho biết, Thấy đă bất chấp mọi nguy hiểm không kịp báo cho ai chỉ kịp báo cho chi khu và Thầy đă lái xe bọc qua cầu Trắng. Từ phía toà tỉnh trên dốc đổ xuống, Thầy vừa pha đèn vừa lên đạn để hù doạ. Nhờ ánh đèn Không ai thấy được Thầy, họ bỏ chạy toán loạn và Thầy đă cứu được anh D với thương tích khá nặng và đưa anh vào bệnh viện. Sau đó Thầy đă đánh công điện và gọi gia đ́nh lên thuyết phục chuyển anh D đi trường khác.
Gần bồn mươi năm sau ,Thầy tṛ gặp lại nhau
Năm tháng đă qua đi, t́nh Thầy tṛ vẫn sâu đậm
Dường như ở đâu đây, vẫn c̣n vảng vất t́nh thương của Thầy
Thầy đă viết " Thầy rất mừng v́ " tre già măng mọc". Thầy rất cảm động với cái nghiă Thầy-Tṛ mà tất cả học sinh NLSBL đă dành cho Thầy và Cô. Các Anh Chị đă dành cho chúng tôi ḷng kính mến, chúng tôi hết sức cảm động. Xin gởi đến tất cả các Anh Chị lời cảm ơn của chúng tôi. Hôm nay trời vẫn c̣n thương, nên vào tuổi 70 Thầy vẫn c̣n đi chơi xa được . Ai biết được ngày mai, có lẽ nên mở rộng sự thân ái với mọi người th́ ḿnh cảm thấy yên ổn hơn. Đối với ngôi trường NLSBL, người này đi người khác đến. Riêng tôi, đă trải qua một thời gian dài ở đó. Có vinh có nhục, nhưng bây giờ tất cả đều đẹp. Nó đă chiếm một phần hết sức quan trọng trong cuộc đời tôi". Đó là lời nhắn nhủ nhân ngày sinh nhật thứ 70 của Thầy Phan Bá Sáu và cũng là phần kết của bài viết.
Những chi tiết của bài viết này, trang nhà nlsbaoloc.com đă nhận được từ Thầy Phan Bá Sáu.
Xin kính gửi lời cám ơn đến Thầy Phan Bá Sáu đă dành cho trang nhà nlsbaoloc.com nhũng cảm t́nh quá đặc biệt để kiện ṭan bài viết này. Một lần nữa trang nhà nlsbaoloc.com cùng toàn thể học sinh NLSBL thành tâm cầu mong sức khỏe Thầy lúc nào cũng dồi dào và tiếp tục trong nhiều năm nữa.Chúc Mừng Sinh Nhật Thầy.
Trang nhà nlsbaoloc.com bút kư
|